Một chút cho đời...
Ngày
đâu tiên tôi đến dòng Donbosco mà không biết Ngài là ai. Nhưng trong
một thời gian sống ở đó tôi nhận được nhiều thứ mà tôi không bao giờ tìm
thấy ở bên ngoài. Nhưng tôi lai khép kín rất ít để lộ ra bên ngoài làm
mọi người ở đó không hiểu được tôi. Nhưng tôi lại thích và muốn nhận
những gì mà người khác buồn đến tâm sư với tôi. Tôi cũng không biết lỗi
gì. Rồi khi tôi bước vào lớp ơn gọi thì tôi nhận ra mình còn thiếu sót
nhiều nhưng mỗi khi tôi muốn lấp đầy những lỗ trống đó thì dường như
không được, có một thứ gì đó ngăn cản tôi. Khi tôi muốn chia sẻ thì
không bao giờ tôi nói ra được ........................tôi phải đi học
hẹn gặp lại .............chúc mọi người luôn tìm thấy niềm vui.