Người Lớn Nhất Trong Nước Trời

Người Lớn Nhất Trong Nước Trời
"Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời" (MT 18,4)

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Linh Thao - Sự Thinh Lặng Của Cuộc Đời

       Đây là cảm nghiệm từ một bạn trẻ qua kinh nghiệm linh thao của mình đã tìm ra con đường Chúa muốn bạn bước đi. Đây cũng là những trang nhật kí linh thao mà bạn muốn chia sẻ cho những ai chưa một lần thử đến với linh thao. Hy vọng chúng sẽ giúp những bạn trẻ đang còn đắn đo hoặc chưa một lần dành thời gian cho tâm hồn mình có thêm mạnh mẽ để mạnh dạn hơn đến với linh thao.

         Được anh trai giới thiệu khoá Linh Thao dành cho các sinh viên , tôi cũng muốn tìm hiểu và đơn giản là tôi muốn xác tín ơn gọi đang mập mờ trong tôi. Buổi chiều nắng của ngày đầu tuần , tôi ôm ba-lô ra nhà xứ để cùng anh em đi Linh thao. Ra đến ấy , thấy lòng sao sao vì chuyến đi này tôi chẳng quen biết ai. Thế rồi , tôi cứ lặng lẽ tìm một chỗ ngồi một mình trong khi bạn bè những người đi cùng thì đang vui vẻ trò chuyện nô đùa bên nhau. Tôi ngồi lặng ở hàng ghế trước và tưởng tượng ra kì Linh thao này .
      Linh thao là khoá tĩnh tâm được hướng dẫn bởi các cha dòng Tên, do thánh I-Nhã người sáng lập dòng Tên khởi phát. Linh thao được định nghĩa rất nhiều , nhưng với tôi: Linh là linh hồn và Thao là thao luyện.Vì thế đơn giản Linh thao chính là những bài thao luyện để giúp linh hồn được lớn lên trong đường thiêng liêng.
      Chiếc xe đưa chúng tôi đến điểm dừng là nhà dòng Nữ Tu Bác Ái thuộc số 162 Trần Phú, thành phố Vũng Tàu. Đất Vũng Tàu này tôi chẳng xa lạ gì nhưng đứng trước cổng của nhà dòng tôi lại thấy xa lạ lắm, một cảm giác dễ khiến những ai nhút nhát sẽ hoảng sợ. Tuy nhiên nhà dòng nằm ở địa thế thật đẹp, tựa lưng vào núi và hướng về biển.
       Chúng tôi bước vào nhà dòng trong niềm hân hoan, rồi chia phòng ra cứ thế ba người một phòng để bắt đầu khoá Linh Thao sau giờ cơm tối. Chúng tôi được phổ biến quy tắc đầu tiên và quan trọng nhất trong Linh thao đó là sự thinh lặng. Chúa ơi ! cứ im lặng như vậy làm sao con chịu nổi khi Ngài biết con là một cái máy phát thanh mà!!! Chẳng biết nói chuyện cùng ai, tôi bị buộc tuân thủ quy tắc và quyết định chọn Chúa Giê-su làm người bạn để trò chuyện, lợi thế từ phòng đi xuống phải ngang qua nhà nguyện, tôi cứ nhốt mình trong nhà nguyện để nói chuyện cùng Chúa cho khỏi ức chế.
      Tôi cầu nguyện nhiều hơn cho con đường mà Chúa muốn tôi đi ,nhưng con đường ấy gai nhọn đầy rẫy và lại đầy sỏi đá. Tôi cảm thấy thực sự sợ. Ngày đầu tiên cầu nguyện, tôi nhận ra ý Chúa muốn tôi hiến dâng cuộc đời cho Ngài nhưng tôi vẫn  chẳng vội vàng đưa đến kết luận vì tôi có những năm ngày để tham vấn Ngài mà.
Ngày thứ hai người đồng hành cho tôi phút hồi tâm để nhìn lại cuộc đời mình , tôi cảm nghiệm được nhiều điều, nếu như Chúa đã đánh ngã Phao-lô chỉ một lần mà ông đã nhận ra Chúa thì Chúa đã đánh tôi ngã đến năm, sáu lần mà tôi vẫn thưa: "không! con chưa sẵn sàng đi cùng Chúa đâu ".
      Rồi những ngày sau, niềm tin xác tín trong tôi lại càng lớn mạnh cùng tình yêu Chúa khi tôi cùng Ngài trong vườn cây dầu , cùng chiêm ngắm Ngài với cuộc khổ nạn đầy tình yêu. Tôi cảm nghiệm được tình yêu Chúa dành cho tôi thật nhiều, thật nhiều. Mỗi lúc rảnh bước qua nhà nguyện, như một thói quen, đôi chân lại đưa tôi đến với Ngài, thật là điều kì diệu, Ngài đang nói với tôi. Tôi cảm nghiệm nhiều hơn khi thấy Ngài vẫn cứ mòn mỏi chờ đợi tôi quay trở lại, tôi bất xứng quá!
       Rồi những bài suy niệm về tội, tôi đã khóc, khóc vì hạnh phúc. Thật kì lạ! Tôi khóc như một đứa trẻ lạc tìm ra mẹ mình. Niềm hạnh phúc ấy len lỏi và tôi đã mặc cho dòng nước mắt hạnh phúc ấy chảy ra. Lần đầu tiên, lần đầu tiên vì Chúa , vì tình yêu Ngài mà tôi đã khóc. Nước mắt của hạnh phúc ấy đã đốt lên trong tôi tình yêu thêm cháy sáng.
      Những ngày cuối của Linh thao , sự cầu nguyện càng bị cám dỗ nhiều hơn , nhưng càng như vậy , tôi lại càng có ý thức hơn về sự quan trọng của cầu nguyện. " Càng tiến sâu vào cầu nguyện , bạn sẽ càng cảm nhận được tình yêu của Chúa !". Nếu chỉ dừng lại ở đó , tôi đã không cảm thấy được sự hạnh phúc mà chỉ tìm được bình an và ấm áp khi bên Ngài.
      Ngày kết thúc Linh thao, tôi tìm được nhiều người bạn hơn, trong đó có anh Khang, em Lâm, anh Thi ...rất nhiều người đã cho tôi những cái nhìn khác về khuôn mặt của Giê-su.
Khoá Linh thao ấy đã kết thúc rồi nhưng Linh thao của cuộc đời tôi thì vẫn còn nối dài, xin cho tôi vẫn giữ mãi được ngọn lửa Linh thao trong lòng và nhận ra rằng mỗi ngày đều có thể là một ngày Linh thao khi niềm tin tôi được xác tín, khi tôi có những giây phút thinh lặng để lắng nghe Ngài, để biết sống liên kết với Ngài nhiều hơn. Qua kì Linh thao này , tôi đã tìm ra cho mình lối đi nhưng tôi biết:
     “Lạy Chúa ! chọn Ngài là bước vào con đường hẹp, bước cùng Ngài là đi ngược lại dòng đời. Xin cho con biết giữ vững ơn gọi ấy và hoàn thành nó trong tình yêu của Ngài”. Amen.